Phan Anh Dũng

Em Về Có Nhớ

em có về ngang đường phượng nhớ
tìm giùm ta nhé, dấu chân xưa
thăm giùm ta nhé hàng phuợng đỏ
nhân chứng đôi ta thuở hẹn hò
đừng quên ghé quán Kinh Đô cũ
(chỗ ngồi hai buổi đợi chờ em)
đốt hộ giùm ta bao thuốc lá
rồi nhìn khói tỏa ngọn buồn tênh!
em đã thăm chưa trường Hoàng Diệu?
bụi còn mù mịt gió tháng giêng
để thấy lại em thời con gái
cặp sách trên tay rất dịu hiền
cũng nên ghé lại Hồ Nước Ngọt
nhìn hàng dương liễu xanh bóng cây
xưa em soi bóng hồ trong vắt
nắng đỏ, hay em, má đỏ hây?
và có về chưa vàm Nhơn Mỹ?
qua con đò nhỏ nước sông sâu
nắng tháng mười hai Xoài Ca Nã
dưa hấu đầu muà, ruột đỏ au
em sẽ nhớ gì sông Đại Ngãi?
nhìn qua Long Đức nước mông mênh
Sầu riêng thơm dậy mùa tháng bảy
cắn chung cây mía, ướt môi mềm
em chắc không quên về Bố Thảo?
quê ngoại hiền hòa như lúa non
con đường đất đỏ đi vườn táo
dưới bóng cây nào trao nụ hôn?
chiếc bánh Trung Thu mùi ngọt lịm
sẽ dắt em về xứ Vũng Thơm
nơi ta đổ máu thời chinh chiến
nơi chốn giao tình ta với em
em nhớ, hay là em đã quên?
như cơn nắng sớm, sau mưa đêm
như sông vĩnh viễn về biển lớn
em nhớ, hay là em đã quên?

Được bạn: toniDzung đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Em Về Có Nhớ"